Truyện Hoàng Hậu Bỏ Trốn - Quyển 2 - Chương 7 với tiêu đề 'Ưu sầu' cũng được, chém đầu cũng được, tôi không quan tâm. Chỉ là nghĩ đến một đống người sẽ bị liên lụy bởi tôi, trong lòng thật ê ẩm. hắn giống như vứt bỏ một người đàn bà hư hỏng vào Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ - Chương 01 Thái giám tâm phúc của hoàng đế - Lưu Phúc cùng hai tiểu thái giám, đem theo thánh chỉ, chạy đến tẩm điện của Hoàng hậu - Vong Ưu Cung, cảnh tượng vô cùng vội vã.Trong Vong Ưu Cung, Hoàng hậu Kỉ Khuynh Nhan mới mười tám Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ Chương 20. Chương trước: Chương 19 Đại tướng quân Triệu Nguyên Duy trấn thủ Nam Cường, mang theo thân tín cùng ba ngàn quân tinh nhuệ, chiếu theo lệnh của Hoàng thượng, chậm rãi về tới kinh thành. Nói đến Triệu Nguyên Duy, dân chúng Kim Thịnh đối với Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Chương 9 Ép Chết Nàng Cũng Muốn Đánh CượcChâu Ngân biết rượu độc bị rơi ở trước mặt mọi người việc này Hoàng hậu nương n Cũng Muốn Đánh CượcChâu Ngân biết rượu độc bị rơi ở trước mặt mọi người việc này Hoàng hậu Chương 1: Bị vứt bỏ thiên tài thiếu nữ 1. Quân Vũ Đế Quốc, đế đô. Tả Thanh Vân cùng Phượng Vũ cũng còn chỉ có tám tuổi. Phốc ——. Tả Thanh Vân trong tay một thanh tử sắc lạnh kiếm đâm nhập Phượng Vũ chỗ mi tâm! Một giọt màu hổ phách Phượng Hoàng chân huyết Xuyên nhanh sau khi vứt bỏ tra công - (Chương 21) - Tác giả Thi Hòe Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Tiểu Thuận Tử cúi đầu: "Hoàng hậu thứ tội, nô tài vẫn chưa nghe ngóng được chi tiết ạ Chương 1: Xuyên không thành hoàng hậu bị vứt bỏ. Chương trước Chương tiếp . Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi 2poK. Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Minh Tinh Thể loại Xuyên Không Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Chương cuối Chương 30Giới thiệu truyện Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ của tác giả Minh Tinh là câu chuyện hậu cung xoay quanh giữa hắn và nàng, giữa vị hoàng đế đương thời và hoàng hậu ác độc…Hắn luôn để ý và sủng ái nàng hết mức, là một hoàng hậu như nàng đã có được người đàn ông trên vạn người như thế có phải là hạnh phúc không ? Thế mà nàng lại luôn đi bắt nàng các phi tử hậu cung và các đại thần trong triều sao? Còn hắn thì hết lần này đến lần khác bỏ qua cho nàng mà không thèm để ý đến bất cứ ai khác…Thật ra, nàng rất muốn được thoát khỏi tay hắn, được có một cuộc sống tự do ở ngoài cung nhưng tên hoàng đế này vẫn một mực muốn có nàng khiến cho nàng phải quậy phá để mọi người thay đổi cách nhìn về vị hoàng hậu này .!!Download Ebook Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ – Minh Tinh FullEbook Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ – Minh Tinh – Full Epub – FullEbook Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ – Minh Tinh – Full Prc/Mobi – FullEbook Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ – Minh Tinh – Full Pdf – Full Trọn bộ Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh giả Minh Tinh Thể loại Ngôn Tình Nguồn DD Editor Trúc Nhan Giới thiệu Khi chất lỏng mát lạnh theo yết hầu chảy xuống dạ dày, tim hắn cũng bớt chút phiền muộn, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn tinh xảo trên chén, “Thời gian thực nhanh, như vậy đã qua một tháng, cũng không biết tiểu du côn kia hiện tại như thế nào?”Giống như không chút để ý nhắc đi nhắc lại một câu, Lưu Phúc nhất thời hiểu ý, tiến đến bên hắn nhỏ giọng nói “Nàng nếu biết bệ hạ còn nhớ tới nàng, trong lòng không biết cao hứng đến bộ dạng gì đâu.”Triệu Nguyên Thừa lạnh nhạt liếc hắn một cái, “Trẫm khi nào nói trong lòng nhớ nàng?”Lưu Phúc cười xòa, “Nô tài theo người nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại không biết. Kể ra, nàng đã bị Hoàng thượng lạnh nhạt hơn một tháng, nô tài nghĩ, một tháng chịu phạt hẳn là nàng đã có được bài học, nếu Hoàng thượng cho nàng một cơ hội sửa đổi, về sau nàng ở trước mặt Hoàng thượng khóc om xòm, biết mà suy nghĩ lại…..”“Tiểu du côn kia được trẫm nuông triều, đích thực là thiếu giáo huấn, e rằng vô pháp.”Ngón tay Triệu Nguyên Thừa tiếp tục đùa nghịch những hoa văn tinh xảo trên cái chénTrầm mặc một lúc, hắn hỏi “Bây giờ nàng thế nào rồi?”Biết Hoàng thượng đã chịu đựng một tháng, bây giờ nhịn không được muốn biết tin về Hoàng hậu, Lưu Phúc liền liên tục nói không ngớt về tình hình của Kỉ Khuynh Nhan.“Tuy rằng ngôi vị Hoàng hậu của nàng bị phế bỏ, nhưng thân thể nàng tôn quý, từ khi tiến cung đến nay đều được hầu hạ chu đáo, nô tài sợ ở trong lãnh cung sẽ làm tổn hại thân thể của nàng, cho nên đã tự sắp đặt cho nàng ở lại trong Vong Ưu Cung, một tháng nay nàng đều đọc sách với tập viết, cư xử rất đúng mực.”Triệu Nguyên Thừa nghe Lưu Phúc nói vậy khẽ híp mắt, hừ một tiếng, “Khen cho ngươi có lá gan thật lớn nha, chỉ là một Hoàng hậu bị phế mà ngươi còn dám cho nàng lưu lại ở tẩm cung Hoàng hậu, ngươi muốn mất đầu sao?”Hai chân Lưu Phúc mềm nhũn, run rẩy quỳ trên mặt đất, “Nô tài tội đáng muôn chết, xin Hoàng thượng trách phạt.”Hắn bên ngoài thì nói như vậy, nhưng trong lòng chẳng có chút lo sợ, Hoàng thượng chỉ gỉa bộ kêu chém đầu, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho nàng, hắn tin rằng Hoàng thượng đang thầm khen ngợi hắn. Không nghĩ tới nữ nhân thường an phận thủ thường này lại dám khiêu khích hắn, ý đồ hại chết Kỉ Khuynh như hắn biết, từ khi Kỉ Khuynh Nhan vào cung tới nay, là Tào Kim Linh thường xuyên đối nghịch với nàng chứ không phải là Tô Nhược Khuynh Nhan tuy rằng tính tình nôn nóng, lớn mật, nhỏ mọn cộng thêm lòng dạ xảo quyệt, hành động cổ quái, nhưng nếu không chủ động khiêu khích nàng, nàng sẽ không làm gì thương tổn người sâu thả vào áo phi tử, cố ý cắt xiêm y của phi tử, hoặc lấy trâm cài tóc ngọc trai của phi tử, cho cứt mèo vào trong cơm của phi tử, đây mới là thủ đoạn của Kỉ Khuynh Nhan, vô cùng nhàm chán mà lại ấu trĩ, nhưng làm người khác thật sự tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại làm hắn thấy nàng rất đáng nên hắn biết Kỉ Khuynh Nhan lúc trước thường ỷ vào thân phận Hoàng hậu của mình mà bắt nạt phi tử hậu cung, hắn cũng chỉ mắt nhắm mắt mở, rất ít khi để ý tới. Dù sao hậu cung tranh đấu là điều không thể tránh khỏi trong hoàng cần không động đến giới hạn của hắn, hắn chỉ là người đi xem hậu cung phi tử tranh đấu với nếu vượt qua giới hạn của hắn, hắn sẽ trừng phạt, và thủ đoạn sẽ cực kỳ tàn nhẫn.“Nói cho trẫm, vì sao ngươi lại làm như vậy?”Tô Nhược Liên cắn môi, vẫn không nhúc nhích, nàng cố nén nước mắt, là nàng rất yêu nam nhân từng nghĩ, nam nhân này chẳng những sẽ cho nàng quyền thế địa vị và sủng ái, còn cả đời chỉ có mình nàng, hứa hẹn cùng trời quả, nam nhân làm cho nàng yêu đến chết đi sống lại này trong lòng lại không có vị trí nào cho nàng. Nàng yêu Triệu Nguyên Thừa, yêu đến sắp phát đầu tiên nhìn thấy hắn tuấn mỹ, cả người là khí thế quân giả, nàng chỉ biết linh hồn mình đã không thể kiềm chế mà yêu thương hắn sủng ái, được hắn quan tâm là những ngày hạnh phúc và vui khi bị hắn vứt bỏ, bị hắn quên lãng là những ngày tháng vô cùng đau hận Kỉ Khuynh Nhan, hận nàng độc đế sủng, hận nàng rõ ràng được Triệu Nguyên Thừa cẩn thận đối đãi, vẫn không biết quý trọng suốt ngày đối nghịch ngây thơ nghĩ, chỉ cần Kỉ Khuynh Nhan chết, như vậy tất cả sẽ trở lại như xưa? Cho nên nàng mới làm như vậy. Nàng biết nếu nói ra điều đó sẽ làm ình thêm đáng thương hơn mà thôi, cho nên đối với sự chất vất của hắn, nàng chỉ cười nhẹ, “Hoàng thượng cần gì phải hỏi vì sao? Nữ nhân ghen tị là không có nguyên do, nếu như Hoàng thượng nhất định muốn biết nguyên nhân, thì cứ coi như thiếp là vì ghen tị với sự thiên vị của người dành cho nàng đi.” Triệu Nguyên Thừa dùng chuôi quạt nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên. Nàng còn trẻ, xinh đẹp, cao quý, làm người ta động tâm, đáng tiếc trong nội tâm lại giấu tâm tư ác độc như vậy..Hắn thất vọng lắc đầu,“Nói thật ra đi, hậu cung chỉ là một nơi trang trí xa hoa với trẫm mà thôi, trẫm chưa bao giờ nghĩ muốn sủng ái ai, lúc trước trẫm sủng ái ngươi, là vì ngươi đơn thuần hơn những người khác, làm cho trẫm không cảm thấy ngươi tiếp cận trẫm là vì ích yêu, trẫm không có cách nào cho được, không tiếp tục sủng ngươi nữa, không phải vì trẫm có mới nới cũ, là vì cho tới bây giờ trẫm chưa từng yêu bất kì nữ nhân nào trong hậu cung cả. Nếu ngươi cảm thấy trẫm làm như vậy không công bằng, ngươi có thể yêu cầu trẫm cho ngươi rời cung, trẫm sẽ đồng ý, dù ngươi muốn tái hôn với người khác, trẫm sẽ cho ngươi một xe đồ cưới để cho ngươi có lễ cưới thật náo nhiệt. Nhưng là….” Mắt hắn chợt lạnh lùng, giọng điệu trở nên tàn ác, “Tô Nhược Liên, trẫm nói cho ngươi, dù Nhan nhi có chết theo mong muốn của ngươi, thì sinh mệnh của ngươi sẽ không vì thế mà thay đổi.”“Hoàng thượng thật sự vì nàng, chấp nhận mọi lời chỉ trích của mọi người trong thiên hạ?”Triệu Nguyên Thừa lạnh lùng cười,“Trẫm chỉ là sủng ái một nữ nhân mà thôi, như vậy mà lại bị chỉ trích sao?” “Hoàng thượng vì nàng, làm chuyện trái với lễ pháp cũng là chuyện thường tình.”“Ngươi đã hiểu được, vậy ngươi cũng nên biết trẫm trẫm không để ột người nào làm nguy hại đến nàng.”Hắn thu quạt lại, tuấn nhan đến gần nàng, “Trẫm rất muốn biết, Thiên sơn kì độc ngươi dùng là từ đâu?”Tô Nhược Liên cụp mắt, thấp giọng nói“Thiếp thân nguyện nhận mọi trách nhiệm về mình.” “Hừ! Nhận mọi trách nhiệm? Ngươi che chở ai?”Triệu Nguyên Thừa cũng không ngốc, cha Tô Nhược Liên cũng chỉ là một Huyện lệnh nho nhỏ, không có nhà mẹ đẻ hiển hách ở đằng sau để dựa vào. Thiên Sơn kì độc tuy rằng không khó lấy, nhưng nữ nhân trong hậu cung muốn có cái này để thực hiện âm mưu, không có chút hỗ trợ thì sẽ không thể có được.“Thiếp thân nguyện lấy chết đền tội.” Tô Nhược Liên rất kiên lạnh lùng nhìn nàng, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống nàng, thần thái không hề lo sợ,“Nếu ngươi cho rằng lời nói đáng giá, bí mật trong bụng ngươi, nên cùng mang vào quan tài đi thôi.” Sử sách Kim Thịnh ghi lại, Liên phi, phi tử từng được Hoàng thượng sủng ái, vào năm Vĩnh Liệt thứ mười, ngày mười tám tháng bảy ốm nặng mà bỏ mình, Hoàng thượng liền có chỉ, sai người đại táng, đưa người vào hoàng lăng yên Liệt năm thứ mười, ngày hai mươi tháng bảy, quý phi Tào Kim Linh khi đi dạo ngự hoa viên, không cẩn thận bẻ gãy Hoa hồng Mẫu đơn – bảo vật quý giá của Kim Thịnh vương triều, Hoàng thượng giận dữ, hạ chỉ đem Tào quý phi vào lãnh cung.“Ta oan uổng, ta muốn gặp Hoàng thượng, cho ta đi gặp Hoàng thượng......”Phụ trách tuyên chỉ Lưu Phúc nhìn Tào quý phi ngày trước kiêu ngạo, lúc này hét to như người điên, lắc đầu thở dài “Nương nương cần gì phải giả bộ hồ đồ, Hoàng thượng vì sao lại muốn đẩy nương nương vào lãnh cung, người còn không hiểu rõ nguyên nhân hậu quả?”Tào Kim Linh đang khóc nháo ngẩn ra, ngây ngốc nhìn Phúc cười,“Nương nương, có chút chuyện lão nô tài không nên nói, chỉ có thể mong ngài cẩn thận suy nghĩ lại, lúc trước Kỉ chủ tử thiếu chút nữa bị người hại chết, ngay sau đó Liên phi nương nương cũng đã qua đời, mà nguyên nhân thật sự cái chết của Liên phi nương, ngài chắc cũng rõ, Hoàng thượng không tin Liên phi nương nương có bản lãnh có được Thiên sơn kì độc, nên đã truy ra đến cùng......”Nói đến đây, sắc mặt của nàng ta đã tái nhợt đến dọa người.“Với sự yêu thương của Hoàng thượng với Kỉ chủ tử, không trực tiếp lăng trì xử tử hung thủ thật sự, như vậy đã là nhân từ rồi, nương nương còn phải cảm ơn đó.”Nói lời này, Lưu Phúc thu thánh chỉ lại, sai người đem Tào quý phi vào lãnh Kim Linh hoàn toàn bị lời nói của hắn khiến cho sợ ngây ngầm sai Tô Nhược Liên hạ độc Kỉ Khuynh Nhan, chuyện này rõ ràng rất bí mật, nàng cũng không phủ nhận Thiên sơn kì độc là nàng vất vả lắm mới lấy được từ cha đưa cho Tô Nhược Hoàng thượng sao lại tra ra được chuyện này có liên quan đến nàng?Lúc trước mật thám nàng cử đi dò xét nói Tô Nhược Liên trước khi chết không nói tên nàng lẽ câu nói kia, nàng không giấu được bí mật gì với Hoàng thượng?Không, nàng không muốn vào lãnh cung! Nàng không muốn nửa đời còn lại phải ở trong nơi lạnh như băng kia… Kỉ Khuynh Nhan đã dần dần hồi phục, điều này làm cho Triệu Nguyên Thừa rất cao giờ nàng đã không cần cách mỗi ba canh giờ uống cái thuốc đen thui kia, bởi vì độc trong người nàng đều được ho ra, kế tiếp nàng chỉ cần nghỉ ngơi, sẽ rất nhanh hồi phục lại bình hôm đó, Triệu Nguyên Thừa kích động đi vào Vong Ưu cung tìm vật nhỏ hắn luôn nhớ nhung, nhưng vào tẩm cung, chỉ thấy biểu tình trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của Kỉ Khuynh Nhan rất khó Điệp thấy Hoàng thượng tới, hỏi han xong liền lui ra Nguyên Thừa cười nói“Nàng lại làm sao vậy? Trẫm không phải đã bỏ cái xích cổ tay đi rồi sao? Sao nàng vẫn thở phì phì thế? Trời nóng như vậy, người mà nóng lên sẽ không tốt, chả nhẽ nàng còn muốn uống cái thuốc kia sao?”Kỉ Khuynh Nhan nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, trong lòng hỗn biết nam nhân này, lúc nàng tưởng như sắp chết đã chăm sóc nàng cẩn thận. Tuy rằng nàng thừa nhận, nhưng lúc nàng yếu nhất, bất lực nhất, lúc khó khăn hắn đều ở bên nàng, điều này làm nàng có vài phần cảm kích với hắn trong khi nàng nghe nói một loạt thảm án xảy ra trong hậu cung, một chút cảm kích giờ là chua Nguyên Thừa bị nàng nhìn rất khó hiểu, đi đến trước mặt nàng, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng như ngọc của nàng, “Nhan nhi, nàng làm sao vậy? Thân thể lại không thoải mái sao?”Nàng gạt tay hắn, chất vấn,“Có phải ngươi hạ lệnh xử chết Tô Nhược Liên, còn đem Tào Kim Linh vào lãnh cung?”Hắn nâng i, không phủ nhận,“Các nàng phạm vào thứ không nên phạm vào, theo lý nên đã bị trách phạt.”“Theo như lời Hoàng thượng các nàng phạm vào thứ không nên phạm vào, không phải liên quan đến ta đi?”“Nhan nhi tin tức thật là nhanh nhạy.” Giới thiệu sách Tác giả Minh TinhThể loại Ngôn TìnhNguồn DD Editor Trúc NhanGiới thiệuKhi chất lỏng mát lạnh theo yết hầu chảy xuống dạ dày, tim hắn cũng bớt chút phiền muộn, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn tinh xảo trên chén, “Thời gian thực nhanh, như vậy đã qua một tháng, cũng không biết tiểu du côn kia hiện tại như thế nào?”Giống như không chút để ý nhắc đi nhắc lại một câu, Lưu Phúc nhất thời hiểu ý, tiến đến bên hắn nhỏ giọng nói “Nàng nếu biết bệ hạ còn nhớ tới nàng, trong lòng không biết cao hứng đến bộ dạng gì đâu.”Triệu Nguyên Thừa lạnh nhạt liếc hắn một cái, “Trẫm khi nào nói trong lòng nhớ nàng?”Lưu Phúc cười xòa, “Nô tài theo người nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại không biết. Kể ra, nàng đã bị Hoàng thượng lạnh nhạt hơn một tháng, nô tài nghĩ, một tháng chịu phạt hẳn là nàng đã có được bài học, nếu Hoàng thượng cho nàng một cơ hội sửa đổi, về sau nàng ở trước mặt Hoàng thượng khóc om xòm, biết mà suy nghĩ lại…..”“Tiểu du côn kia được trẫm nuông triều, đích thực là thiếu giáo huấn, e rằng vô pháp.”Ngón tay Triệu Nguyên Thừa tiếp tục đùa nghịch những hoa văn tinh xảo trên cái chénTrầm mặc một lúc, hắn hỏi “Bây giờ nàng thế nào rồi?”Biết Hoàng thượng đã chịu đựng một tháng, bây giờ nhịn không được muốn biết tin về Hoàng hậu, Lưu Phúc liền liên tục nói không ngớt về tình hình của Kỉ Khuynh Nhan.“Tuy rằng ngôi vị Hoàng hậu của nàng bị phế bỏ, nhưng thân thể nàng tôn quý, từ khi tiến cung đến nay đều được hầu hạ chu đáo, nô tài sợ ở trong lãnh cung sẽ làm tổn hại thân thể của nàng, cho nên đã tự sắp đặt cho nàng ở lại trong Vong Ưu Cung, một tháng nay nàng đều đọc sách với tập viết, cư xử rất đúng mực."Triệu Nguyên Thừa nghe Lưu Phúc nói vậy khẽ híp mắt, hừ một tiếng, “Khen cho ngươi có lá gan thật lớn nha, chỉ là một Hoàng hậu bị phế mà ngươi còn dám cho nàng lưu lại ở tẩm cung Hoàng hậu, ngươi muốn mất đầu sao?”Hai chân Lưu Phúc mềm nhũn, run rẩy quỳ trên mặt đất, “Nô tài tội đáng muôn chết, xin Hoàng thượng trách phạt.”Hắn bên ngoài thì nói như vậy, nhưng trong lòng chẳng có chút lo sợ, Hoàng thượng chỉ gỉa bộ kêu chém đầu, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho nàng, hắn tin rằng Hoàng thượng đang thầm khen ngợi hắn. Danh sách chương Bộ sách nói Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ gồm 30 phần, được WebDocSach tổng hợp từ nhiều nguồn. Độc giả hãy chọn phần bên dưới để đọc Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn DD Lê Quý Đôn; Editor Trúc NhanTrạng thái FULLSố chương 30Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tuy rằng hắn đường đường là Vĩnh Liệt đế nhưng lại có tính sợ vợ. Đó là do người đời nói về hắn, nhưng thật sự hắn chỉ là quá thương yêu nàng đến mức cực độ, mới để cho nàng làm càn như vậy. Nàng chẳng những không cảm ơn đánh đại thần của hắn trước mặt mọi người, phá hư tín vật lượng trưng hậu vị. Nếu nàng không quý trọng vị trí quốc mẫu của mình như vậy, có lẽ hắn đã thuận theo mong muốn của nàng mà phế đi tháng sau, dường như chỉ có mỗi hắn là nóng lòng, còn phần nàng, nàng ngang nhiên nhàn nhã bắt nạt phi tử hậu cung. Hắn ngầm đồng ý làm cho nàng bị phế vẫn hưởng vinh quang cưng chiều một cách âm thầm là sai? Hắn luôn luôn bao che nàng, chỉ vì hắn không muốn làm nàng chịu ủy với những lo lắng và che chở hắn dành cho, nàng hình như không thấy dụng tâm này của hắn mà còn trộm khỏi cung, muốn rời xa hắn. Đến lúc này, hắn đành phải dùng “Tù Phượng Tác” để bắt nàng ở lại bên cạnh. Nhưng hắn nào ngờ rằng, những sủng ái hắn dành tặng nàng lại khiến nàng thêm ghét và thù hằn hắn, càng làm hại nàng bị đố kị mà trúng đây hắn bắt đầu hối hận, lời thề quên mình bảo hộ nàng chu toàn, cũng thanh trừ tất cả kẻ địch cho nàng. Hắn làm nhiều thứ như vậy, chẳng qua hèn mọn hi vọng nàng sẽ động lòng thương hắn. Vậy mà nàng lại thờ ơ thốt ra “Ta hận ngươi” để báo trả lại những ân tình của hắn. Xem ra dù hắn có làm gì cũng không đủ để bù lại hận bị giết cha, mất nước của nàng.

hoàng hậu bị vứt bỏ