Truyện Xuyên Việt Chi Thần Húc - Chương 33. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đọc truyện Xuyên Việt Chi Bức Ác Thành Thánh tại toptruyentranh.net. Cập nhật Full nhanh nhất Xuyên Việt Chi Bức Ác Thành Thánh tác giả Nam Qua Lão Yêu trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Đam Mỹ, Xuyên Không, Khác, Hệ Thống. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp TênĐọc tiếp → Editor: Jeong Cho Thể loại: xuyên không, cổ đại, cung đình hầu tước, thanh thủy văn, ngọt, không ngược. Tag: Ôn nhu, thâm tình hoàng đế công vs Dương quang, tàn tật thụ. Tình trạng bản gốc: Hoàn (65 chương + 2 phiên ngoại) Nhân vật chính: Sở Thịnh Thần, Ôn Thần Húc Văn án: Thất Nương (Xuyên Việt Chi Tiền Duyên Ngộ) Quyển 3 - Chương 13. Thất Nương (Xuyên Việt Chi Tiền Duyên Ngộ) Quyển 3 - Chương 13. Chương trước Chương tiếp . cứ như vậy rất có thể tinh thần nàng sẽ bế tắc, mà câu chuyện xưa này dù có là giả hay thật cũng đều khiến Nhân vật chính: Sở Thịnh Thần, Ôn Thần Húc. Văn án: Thiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy chân. Xuyên thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được CÔNG TY CỔ PHẦN XÂY DỰNG THẦN TỐC. Mã số thuế: 0110155736 Huyện Bình Xuyên, Tỉnh Vĩnh Phúc, Việt Nam. VĂN PHÒNG ĐẠI DIỆN CÔNG TY TNHH XÂY DỰNG THỦY LỢI MẠNH HÙNG. Mã số 110-112 Trần Quốc Toản, Phường Võ Thị Sáu, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam. CÔNG TY CỔ Editor: Jeong ChoThể loại: xuyên không, cổ đại, cung đình hầu tước, thanh thủy văn, ngọt, không ngược.Tag: Ôn nhu, thâm tình hoàng đế công vs Dương quang, tàn tật thụ.Tình trạng bản gốc: Hoàn (65 chương + 2 phiên ngoại)Nhân vật chính: Sở Thịnh Thần, Ôn Thần Húc Văn án: Thiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi 5PazaAc. Editor Jeong ChoThể loại xuyên không, cổ đại, cung đình hầu tước, thanh thủy văn, ngọt, không Ôn nhu, thâm tình hoàng đế công vs Dương quang, tàn tật trạng bản gốc Hoàn 65 chương + 2 phiên ngoạiNhân vật chính Sở Thịnh Thần, Ôn Thần HúcVăn ánThiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được. Trước không có điều kiện về thân thể cũng có thể sống một cách an vui, hiện giờ chỉ là ngã gãy chân, còn lại đều tốt, thế thì có gì để than vãn đâu?!!!Biên tập viên Tấn Giang đánh giáĐối với Ôn Thần Húc, một người đi đứng không được, thân thể lại suy yếu đi ra ngoài một chuyến cũng là chuyện không dễ dàng, chuyện đột nhiên xuyên vào một tên ăn chơi trác táng mới vừa bị ngã gãy chân thì không có gì khó tiếp thu. Tuy rằng thanh danh của người này không tốt, người nhà cũng không đối đãi tử tế với hắn, nhưng tốt xấu gì cũng để lại cho cậu một cái danh ân nhân cứu mạng của Hoàng đế, còn có một bằng hữu béo như quả bóng nhưng rất làm cậu ấm lòng. Cùng những người gọi là người nhà kia, một chút cảm giác thân cận gì đó cậu cũng không có, nhưng lại cảm thấy ấm áp tản ra từ bốn phía khi ở bên vị Hoàng đế cao cao tại thượng…. Nam chủ tuy trước hay sau xuyên qua đều đi đứng không được nhưng lại không bi quan, vẫn như cũ có một cuộc sống yên vui, giữ được tấm lòng thiện lương. Hiểu được cách thỏa mãn lòng mình, hiểu được hạnh phúc là gì, cho dù người bên cạnh cậu luôn cho cậu cảm giác rất giống người nhà là một vị Hoàng đế, nhưng cậu vẫn như cũ không sinh ra dã tâm gì, trước sau vẫn nhớ rõ nguyện vọng nho nhỏ của mình là muốn tự mắt nhìn xem thế giới tuyệt đẹp kia. Toàn văn ấm áp, không có cung đấu, trạch đấu phức tạp, cách hành văn nhẹ nhàng làm người đọc cũng phải Ngày cập nhật 25/08/2021 2126 Lượt xem 4127 lượt Trạng thái Hoàn thành Truyện dài 66 chương 5 tậpNguồn Văn Án Truyện Thiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được. Trước không có điều kiện về thân thể cũng có thể sống một cách an vui, hiện giờ chỉ là ngã gãy chân, còn lại đều tốt, thế thì có gì để than vãn đâu?!!! Quảng cáo Đọc Truyện Cho Bạn Chúc Các Bạn Nghe Truyện Vui Vẻ! ^^ Tốc độ 1 Trạng thái Hoàn thành Truyện dài 66 chương 5 tậpNguồn Ủng hộ Donate cho kênh Quảng cáo Danh sách chương Văn Án Truyện Thiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được. Trước không có điều kiện về thân thể cũng có thể sống một cách an vui, hiện giờ chỉ là ngã gãy chân, còn lại đều tốt, thế thì có gì để than vãn đâu?!!! Cùng đọc truyện Xuyên Việt Chi Thần Húc của tác giả Tô Hương Lan Sắc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Jeong ChoThể loại xuyên không, cổ đại, cung đình hầu tước, thanh thủy văn, ngọt, không Ôn nhu, thâm tình hoàng đế công vs Dương quang, tàn tật trạng bản gốc Hoàn 65 chương + 2 phiên ngoạiNhân vật chính Sở Thịnh Thần, Ôn Thần HúcVăn ánThiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được. Trước không có điều kiện về thân thể cũng có thể sống một cách an vui, hiện giờ chỉ là ngã gãy chân, còn lại đều tốt, thế thì có gì để than vãn đâu?!!!Biên tập viên Tấn Giang đánh giáĐối với Ôn Thần Húc, một người đi đứng không được, thân thể lại suy yếu đi ra ngoài một chuyến cũng là chuyện không dễ dàng, chuyện đột nhiên xuyên vào một tên ăn chơi trác táng mới vừa bị ngã gãy chân thì không có gì khó tiếp thu. Tuy rằng thanh danh của người này không tốt, người nhà cũng không đối đãi tử tế với hắn, nhưng tốt xấu gì cũng để lại cho cậu một cái danh ân nhân cứu mạng của Hoàng đế, còn có một bằng hữu béo như quả bóng nhưng rất làm cậu ấm lòng. Cùng những người gọi là người nhà kia, một chút cảm giác thân cận gì đó cậu cũng không có, nhưng lại cảm thấy ấm áp tản ra từ bốn phía khi ở bên vị Hoàng đế cao cao tại thượng…. Nam chủ tuy trước hay sau xuyên qua đều đi đứng không được nhưng lại không bi quan, vẫn như cũ có một cuộc sống yên vui, giữ được tấm lòng thiện lương. Hiểu được cách thỏa mãn lòng mình, hiểu được hạnh phúc là gì, cho dù người bên cạnh cậu luôn cho cậu cảm giác rất giống người nhà là một vị Hoàng đế, nhưng cậu vẫn như cũ không sinh ra dã tâm gì, trước sau vẫn nhớ rõ nguyện vọng nho nhỏ của mình là muốn tự mắt nhìn xem thế giới tuyệt đẹp kia. Toàn văn ấm áp, không có cung đấu, trạch đấu phức tạp, cách hành văn nhẹ nhàng làm người đọc cũng phải cười. EDIT + BETA Jeong————————Ở trong phòng vài ngày, trừ bỏ hai tùy tùng cũng chỉ có Ôn Thần Dật ngẫu nhiên sẽ lại đây một nhớ ba mẹ cùng anh trai đồng thời Ôn Thần Húc cũng từ bên ngoài xác minh được giấc mộng lúc trước phỏng chừng là kí ức của chủ nhân thân thể rằng thông qua những kí ức đó biết được chủ nhân thân thể này đã chết từ khi ngã xuống ngựa, nhưng mà vô ý chiếm lấy thân thể người ta, Ôn Thần Húc vẫn có chút băn hồi tưởng lại những kí ức hỗn độn đó, Ôn Thần Húc nghe thấy người ngoài cửa lên tiếng– Tam thiếu gia!Sau đó, cửa bị đẩy ra, một thiếu niên khoảng chừng mười, mười một tuổi bước nhanh đến. Hắn vừa tiến tới liền trực tiếp đứng phía trước giường, ánh mắt ở trên giường quét một lần, ngữ khí kinh ngạc nói – A! Ta còn tưởng bọn họ nói giỡn, nguyên lai ngươi thực sự biến thành người què?Nếu nói lúc trước Ôn Thần Húc còn không hiểu vì sao cái vị đại ca’ kia trong ngoài không giống nhau, chờ nhìn đến những kí ức sau cậu mơ hồ có chút hiểu nhà tuy rằng đều là họ Ôn, nhưng mà hắn lúc trước biết được nhà này có 4 khẩu nhà? thì có chút bất đồng. Nhà này bối phận lớn nhất là Ôn gia tổ mẫu bà nội, sau đó mới là Ôn lão gia, mà Ôn phu nhân —— cũng chính là thân nương của chính mình’ đã qua đời rất nhiều năm trước. Vị đại ca cùng tam đệ đều là thiếp thất sinh ra, cùng cậu’ không phải cùng một thân rằng không hiểu nam tử cổ đại vì cái gì muốn đem hài tử chính mình phân ra thành ba bảy loại, nhưng đối với thường thức cơ bản của cổ đại vẫn có chút hiểu biết, Ôn Thần Húc biết ở thời này lấy con vợ cả vi tôn1.1 làm đầu, trong này thì có nghĩa như kế thừa gia mà thân phận của cậu rõ ràng là đích tử, lại bị phế đi hai chân vì sao lại không có người quan tâm, trừ bỏ bên người có hai tùy tùng, thế nhưng phụ thân cũng tổ mẫu cũng không tới thăm, Ôn Thần Húc cảm thấy bản thân thật khó có thể nghĩ được nguyên cậu không vì lời châm chọc của mình mà nổi giận, thậm chí càng không để ý tới mình, Ôn Thần Lễ có chút thất muốn tiếp tục nói, dư quang liền nhìn thấy hai tùy tùng kia, vì thế hắn hơi khom lưng nhỏ giọng– Ôn Thần Húc, lỗ tai ngươi sẽ không bị phế theo chứ?Rõ ràng tuổi không lớn nhưng nói chuyện lại thực khó nghe. Chỉ sợ hắn lớn lên rất không ngoan ngoãn, Ôn Thần Húc kỳ thực từ trong lòng rất muốn có em trai nhưng lúc này lại một chút cũng không muốn để ý tới vị đệ đệ bên cạnh thấy chính mình nói hai câu, cậu ngay cả liếc mắt cũng chẳng thèm liếc. Ôn Thần Lễ trong lòng liền nổi trở thành một phế nhân còn có tư cách làm ra một bộ dáng kiêu ngạo, khinh thường người khác sao?! Nghĩ như vậy, hắn liền không chút che dấu, trực tiếp cao giọng nói– Ôn Thần Húc, ta xem lỗ tai và miệng ngươi đều cùng với cái chân ngươi phế theo luôn rồi đi?! Ngươi xem bây giờ ngươi đang nằm liệt trên giường là cái đức hạnh gì! A! Lúc trước trong kinh thành ngươi nổi danh ăn chơi trác táng, chờ về sau ngươi lên kinh thành ó phải sẽ nổi danh là phế vật?!Đối với những người râu ria cứ nói này nói nọ, Ôn Thần Húc từ trước đến giờ đều không để trong lòng. Hắn thích nói liền mặc hắn nói. Nói lại cũng chỉ lãng phí nước miếng, chính mình lại không đau không nhị thiếu gia nằm trên giường nhắm mắt mà tam thiếu gia đang mở miệng châm chọc, hai tùy tùng mới bị điều lại đây đem đầu cúi thấp xuống, trong lòng đều có chung một ý phúng nửa ngày, kết quả thấy người mình đang châm chọc dứt khoát nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thậm chí khả năng nghe rõ chính mình nói cái gì đều không có. Một quyền như đánh lên bông cảm giác thật khó chịu, rõ ràng là đến đây đả kích người nhưng Ôn Thần Lễ lại mang một bụng lửa giận, ánh mắt đảo qua, cầm lấy chén trà trên bàn cạnh giường gỗ hướng phía trước định ném đi, nhìn xem bị hắn làm đến thế này cậu còn thờ ơ nữa không.– Tiểu Lễ, ngươi định làm gì đó?!Nghe được giọng nói quen thuộc, Ôn Thần Lễ nhẹ buông tay, cái ly rơi xuống mép giường, sau đó phanh một tiếng mảnh nhỏ rơi tán loạn trên mặt đất.– đầu quét những mảnh nhỏ trên đất, Ôn Thần lễ mới biết được mình định làm gì, chột dạ hô lên một Thần Dật liếc hắn một cái, hai bước đi tới.– Tiểu Lễ tuổi còn nhỏ đùa giỡn có chút không đúng mực, ta thay hắn xin lỗi ngươi, nhị đệ không cần cùng hắn so đo.– Lại không làm gì đến hắn, ca, ngươi xin lỗi làm gì?!Ôn Thần Lễ lôi kéo hắn không cho là đúng cáo liếc mắt một cái, ý bảo câm miệng, Ôn Thần Dật giúp hắn nói mấy câu liền bắt đầu quan tâm– Vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta cùng Tiểu Lễ có rảnh liền tới thăm xong, phân phó gã sai vặt dọn dẹp đống mảnh vỡ dưới sàn, lôi kéo Ôn Thần Lễ ra đến ra sân sau, Ôn Thần Lễ ném tay hắn ra, khó có thể lý giải hô– Ca, hắn đều bị phế rồi, người cần gì phải đối tốt như vậy với hắn?– Hồ đồ!Ôn Thần Dật mắng một tiếng, ngay sau đó nói– Nếu hành vi vừa rồi của người bị truyền ra, người ngoài liền nghị luận ngươi thế nào?!Bị hắn nhắc nhỏ, Ôn Thần Lễ cũng biết mình xúc động bất quá vẫn có chút không cao hứng nói– Người đã tàn phế thành như vậy còn làm ra bộ dáng đáng ghét….Xem hắn gục đầu xuống cứ nhắc mãi chuyện đó, Ôn Thần Dật bất đắc dĩ nói– Hắn đều đã phế đi người làm gì phải quan tâm bộ dáng của hắn ra sao, còn có phế vật cái gì đó về sau không được nói, nếu khiến người khác nghe được liền không biết đồn thế nào.– Đã biết, đã biết!Có lệ đáp ứng hai tiếng, Ôn Thần Lễ liền chạy nhanh phòng, Ôn Thần Húc nói mệt mỏi liền bảo tùy tùng dọn dẹp đống bừa bộn dưới đất rồi sai người dìu cậu lên.– Thiếu gia, còn có gì phân phó?Một tùy tùng dìu cậu lên rồi Thần Húc nói– Hai ngươi tên gì?– Tiểu nhân Thanh Nhất.– Tiểu nhân Thanh Thần Húc xem qua, vóc dáng cao chính là Thanh Nhất, vóc dáng thấp là Thanh rõ người, Ôn Thần Húc kêu bọn họ giúp chính mình lấy vài thứ lại đây, chờ hai người đi từ dưới gối đầu lấy ra ngọc bội kì lân cầm trong tay thưởng ngày như vậy vẫn như cũ ở chỗ này, Ôn Thần Húc đã không còn ôm hi vọng trở về, như thế, cậu cũng chỉ nói với thân thể này một tiếng xin lỗi, sau đó liền cùng nhau sống thật sáng huynh đệ Ôn Thần Dật mới vừa đến, không nghĩ tới buổi chiều lại có người đến thăm.– Thần Húc hiện tại có tốt không? Nương hai ngày nay vội vàng giải quyết chuyện trong phủ, hôm nay mới rảnh đến thăm nữ nhân trẻ tuổi trước mặt đột nhiên mang theo một đám tỳ nữ lại đây, Ôn Thần Húc trong giọng nói lộ ra tia nghi hoặc– Nương của ta không phải đã sớm qua đời rồi sao?Cậu hỏi như vậy bởi vì trong trí nhớ Ôn phu nhân đã sớm mất, mà Ôn lão gia lại xem như không có liền tiếp tục cưới. Hiện giờ nghe người trước mặt tự xưng là nương mình, hắn có chút hoài nghi có phải hay không kí ức trước đó chính mình nhìn thấy được là sai?Nàng lúc thường lui tới đều xưng hô như vậy, trước kia sắc mặt của cậu không có chút nào tốt, nhưng đều làm lơ, hôm nay nghe cậu hỏi lại như thế cho rằng cậu cố ý châm chọc mình, nữ nhân trẻ tuổi trước mắt sắc mặt cứng luật pháp không quy định thiếp thất không thể lên làm chính thất, lấy cô mẫu đối với nàng yêu thương, biểu ca đối với Dật nhi và Lễ nhi yêu thích, cái danh Ôn phu nhân nhất định sẽ là của nàng, nhưng rốt cuộc vẫn là cái danh không chính không ôn thuậnLiên phu nhân trong lòng khó chịu, một lát sau nàng mới tươi cười nói– Ta vẫn xem Thần Húc là nhi tử của mình, ngươi trong lòng ta cùng Dật nhi và Lễ nhi đều giống Thần húc bừng tỉnh ngộ ra, hiểu được nàng nguyên lai là thân nương của Ôn Thần Dật và Ôn Thần rằng trong lòng vẫn còn chán ghét vấn đề vừa nãy nhưng nghĩ đến chính mình lại đây chủ yếu là vì đem chuyện lúc sáng của Lễ nhi nhà mình giải quyết, miễn cho truyền ra bên ngoài khiến nhi tử mang danh ” đối với đích huynh bất kính.” Liên phu nhân ngữ khí ôn nhu nói– Đúng rồi, nghe nói Lễ nhi buổi sáng lại đây bởi vì ngươi không để ý hắn mà nháo loạn?Thấy cậu không nói tiếp, Liên phu nhân lại tiếp tục nói– Hắn nha! Ngươi cũng biết tính hắn không có ý gì xấu. Nếu như buổi sáng hắn thực sự chọc ngươi không cao hứng, ngươi là ca ca cũng đừng cùng hắn so Thần Húc thật sự không để ý, thấy nàng tiếp tục nói về vấn đề này liền thuận miệng “Ừm” một cậu rốt cuộc phản ứng Liên phu nhân vừa lòng cười, lại như quan tâm nói– Lúc trước bận quá cũng chưa kịp hỏi, Thần Húc lần này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Còn có bên cạnh ngươi những gã sai vặt đều đi đâu rồi? Người đưa ngươi về là ai?Nghe được vấn đề quen tai, Ôn Thần Húc quay đầu nhìn nàng một cái, ngay sau đó cúi đầu khảy khảy vòng ngọc thực sự quan tâm, trước khi cậu chưa tỉnh lại họ liền có thể điều tra rõ việc này đi?Thấy cậu không muốn nhiều lời, Liên phu nhân tìm tòi nghiên cứu nhìn hắn một cái, sau đó liền nói– Mặc kệ là gặp chuyện gì, cùng người trong nhà vẫn có thể một lúc thấy hắn vẫn luôn cúi đầu, Liên phu nhân bắt đầu nghi hoặc cậu tại sao đột ngột đổi tính, lại tưởng cậu bị đả kích, liền cảm thấy hợp rằng cảm thấy cậu trọng thương trở về việc này thực sự kì quái, liền mặc kệ lý do tại sao, dù thế nào thì cậu cũng đã bị cậu một hồi, nghĩ đương phụ thân lại không để bụng nhi tử, nàng để ý một chút cũng dễ làm thôi. Vì thế thấy hỏi không ra cái gì Liên phu nhân liền nói– Ngươi không nghĩ muốn nói ta cũng liền không hỏi. Bất quá người bên cạnh ngươi đều không có, trong phòng ngươi chỉ có hai gã sai vặt thì không đủ, đợi lát nữa ta cho người lưu lại mấy hạ nhân, có yêu cầu gì ngươi sai người đến nói với ta là xong lại quan tâm vài câu, dẫn theo tỳ nữ đi theo Liên phu nhân rời đi, thấy thiếu gia còn ngồi trên giường thưởng thức ngọc châu trên tay, hai gã sai vặt liếc nhìn nhau, Thanh Nhất, Thanh Nhị đi lên trước hỏi còn phân phó điều gì ý bảo hắn cùng tỳ nữ sẽ đứng bên ngoài chờ hai người đều rời đi, Ôn Thần Húc duỗi tay sờ sờ chân, đầu gối còn rất đau nhưng chân lại không thể cử vòng ngọc châu lần nữa mang lên cổ tay, Ôn Thần Húc mắt nhìn đầu giường những đồ vật hắn kêu người chuẩn bị, duỗi tay trước lấy ván gỗ đặt trên chăn gấm, lại cầm một tờ giấy đặt lên trên ván gỗ, sau đó nắm bút lông tùy ý phác kệ thế nào, vẽ tranh có thể làm cậu cảm thấy thả CHAPTER 2 Đánh giá từ 12 lượt Truyện mới của Tô Hương Lan Sắc, Xuyên Việt Chi Thần Húc là một bộ toàn văn ấm áp, không có cung đấu, trạch đấu phức tạp, cách hành văn nhẹ nhàng làm người đọc cũng phải ánThiếu niên vốn không có sức khỏe tốt, đi đứng cũng bất tiện, bất ngờ xuyên về cổ đại, trở thành một kẻ ăn chơi trác táng vừa bị ngã ngựa nên gãy không thì xuyên, tình hình cũng không bết bát hơn được. Trước không có điều kiện về thân thể cũng có thể sống một cách an vui, hiện giờ chỉ là ngã gãy chân, còn lại đều tốt, thế thì có gì để than vãn đâu?!!!

xuyên việt chi thần húc